Truyện cổ Phật giáo: Chết vì việc nghĩa
Ngày xưa, Ấn Độ có một khu rừng rậm to lớn, vô cùng rậm rạp, có hàng ngàn hàng vạn
Ngày xưa, Ấn Độ có một khu rừng rậm to lớn, vô cùng rậm rạp, có hàng ngàn hàng vạn
Tuệ Sỹ một vị sư. Ông viết văn quá nghiêm túc, những sở tri của ông về Phật học quả
Bài “Thiên lý độc hành” của Thầy Tuệ Sỹ đã được nhà báo – họa sĩ Giang Phong trang trọng
Một bước đường xa, xa biển khơi / Mấy trùng sương mỏng nhuộm tơ trời / Thuyền chưa ra bến
Tôi lớn lên ở vùng nông thôn, cả tuổi thơ bàng bạc một trời khói sương cổ tích. Lẫn giữa
“Thầy Tuệ Sỹ, một con người đặc biệt, đặc biệt nhiều mặt: phong cách sống, trí tuệ siêu phàm, bản
Ô này tên gọi tình thương / Che con trước những nhiễu nhương cuộc đời/ Trước bao thuận nghịch, đổi
Mới cuối thu mà trời đã lạnh, lạnh cả nhân gian và cả lòng người. Cơn gió đầu đông thấm
Chẳng phải bây giờ thì là bao giờ?/ Em hãy nói đi một lời từ ái/Lời nói dịu hiền sẽ
Rừng thu, bóng nắng ngả về chiều mời gọi từng bước chân. Trên con đường vắng, những cây tùng xanh
Sẽ ra sao nếu tôi là một cá thể riêng biệt? Sẽ như thế nào nếu tôi không có những
“Tết nay thầy lại không về à!”, câu hỏi của mẹ cứ văng vẳng bên kia điện thoại và quấn
Miên mười sáu tuổi, khô gầy như cái cây cao su đến kỳ rụng lá ở khu vườn phía bên
Trong cuộc sống, ắt hẳn mỗi người ai trong chúng ta cũng mong muốn có một cuộc sống thật tốt
Mẹ đã ly thân với bố từ sau cái ngày tôi được sinh ra. Chính xác thì từ hồi tôi
Không hiểu sao tôi yêu màu áo nâu đến vậy. Và không biết bao lần trái tim tôi rộn lên
Khi tâm ta chân thành sửa đổi, thì mới mong mọi chuyện tốt lành. Không thể đổ tại các Ngài
Ngày còn nhỏ, tôi chỉ biết đi chùa vào ngày mùng Một Tết, tôi đi nhưng không biết đạo Phật
Mẹ ơi! Có giấy bút nào con viết hết về tình cha mẹ. Tình thương của cha mẹ cao hơn
Trả thù chỉ làm cho chúng ta cảm thấy mệt mỏi, vậy thì tại sao chúng ta cứ phải loay
Từ cái thuở nhỏ xíu con đã được Ngoại dắt lên chùa lễ Phật vào những ngày trăng rằm mỗi
Con quì im lìm cúi mặt, trước tượng Quan Âm lộ thiên cao sừng sững. Bỗng từ đâu giông tố
Thấm thoát đã hai mùa Vu Lan tôi phải cài hoa trắng, đã hai mùa tháng bảy tôi không còn
Quá khứ đi rồi, tương lai ảo mị / Hiện tại nào làm bến đỗ thời gian/ Chút tình thôi,
Tổ sư Minh Đăng Quang Tưởng niệm 100 năm ngày Tổ sư Minh Đăng Quang hiện thân vào đời, hoằng
Như thường lệ, sau giờ điểm tâm sáng, tiểu Ngọc đều ra khoảng sân rộng trước đài Quan Âm đọc
Trong cuộc sống, khi chúng ta biết tôn trọng những điều tưởng như bình thường, giản dị cũng là lúc
Câu chuyện hai ông cháu dưới đây thực sự tôi đọc được ở đâu đấy đã lâu nhưng không còn
“Một sự bố thí đúng Pháp, là sự bố thí phát xuất từ lòng thương vị tha và tự nguyện,
…Những ánh mắt ngơ ngác nhìn nhau, lặng lẽ, im lìm…Chánh điện chùa hôm nay bỗng dưng quá rộng, thành
Nam mô A-di-đà Phật, sáu chữ xưng tán hồng danh, sáu chữ có công năng thần diệu ấy tôi đã