Khéo hiểu ý kinh điển mà vận dụng tu hành

Nhiều người đến với đạo Phật họ đọc tụng kinh chú, ăn chay, niệm Phật, làm công quả, cúng dường, bố thí rần rần…, nhưng không biết tiêu trừ bản ngã.

 

Thuở xưa có một người có việc cần đến phương xa, khi sắp đi, kêu người nô bộc dặn:

“Con ở nhà phải coi chừng cửa nẻo cho cẩn thận và xem lại giây buộc con lừa có chắc chắn, đừng để nó sút giây chạy mất”.

Sau khi người chủ đi rồi, ngày nọ, xóm gần có đờn ca xướng hát rất vui tai. Người nô bộc biết có đám hát vui như thế, trong lòng rộn rực không yên, muốn đi xem hát. Bây giờ bèn gỡ cửa buộc lên lưng lừa, dắt lừa đi xem hát.

Sau khi người nô bộc đi rồi, kẻ trộm vào nhà vơ vét hết đồ đạc, tiền của, không còn một món.

Khi người chủ trở về thấy trong nhà đồ đạc, tiền của bay đi đằng nào sạch trơn, rất lấy làm quái lạ, liền tra gạn người nô bọc rằng:

– Tại sao có việc lạ đời như thế?

Người bô bộc trả lời:

Ông chủ bảo tôi giữ cửa, xem chừng giây buộc lừa và con lừa, bây giờ ba món ấy đều còn đủ, không sót một vật nào. Ngoài ra tất cả tôi đều không biết.

Người chủ nghe nói thế tức giận vô cùng, nổi cơn thịnh nộ trách mắng người nô bọc rằng:

– Ngươi là đồ ngu ngốc, bảo ngươi giữ của, chính là vì giữ những tài vật trong nhà, bây giờ tài vật đã mất hết, còn lại những cánh cửa dùng vào việc gì?

Tu hành là sự chọn lựa sống một cách có ý nghĩa

441727306_7572657579508261_9144858720568133685_n

Lạm bàn: 

Trong Tứ Y có một điều Phật dạy đó là: ”Y nghĩa bất y ngữ”. (Đạt ý quên lời). Đọc tụng kinh Phật thì phải hiểu ý kinh để vận dụng tu hành, đấy chính là người có trí huệ biết xài của báu nhà Phật.

Nhiều người đến với đạo Phật họ đọc tụng kinh chú, ăn chay, niệm Phật, làm công quả, cúng dường, bố thí rần rần…, nhưng không biết tiêu trừ bản ngã. Trải qua bao nhiêu năm trong đạo vẫn chấp vào cái Ta, kiêu căng, ngạo mạn, khoe khoang, chạy theo danh lợi… Đến khi gặp chuyện không vừa ý thì ”tam bành lục tặc” nỗi lên, tạo khẩu nghiệp vô vàn..

Một phút sân hận đã tiêu hủy bao công đức họ đã dày công tạo nên trước đó. Những người như vậy chính là người chỉ biết ”giữ cái cửa” mà để vuột mất Pháp lành, công đức như.. trong đoạn Kinh Bách Dụ Phật kể trên.

Tu tướng cốt là để chuyến hóa cái tâm. Tu tướng mà không chuyển hóa được tâm, thì chỉ là tu hình thức chứ không thấy được điều cốt tủy trong Phật Pháp là giác ngộ, giải thoát khổ đau.. Hoài công mà thôi vậy!

Như Nhiên