Vị thầy bản thệ của con
Kính lạy Đức Thế Tôn!
Hôm nay, ngày 8 tháng 2 âm lịch, chúng con lặng lòng hướng về một sự kiện thiêng liêng trong cuộc đời đức Thế Tôn – ngày Người rời bỏ cung vàng điện ngọc để bước vào con đường tỉnh thức.
Hơn 25 thế kỷ đã trôi qua, nhưng dấu chân của Bụt vẫn còn in đậm trên con đường mà Người đã khai mở – con đường của sự hiểu biết, thương yêu và chuyển hóa.

Ngắm nhìn lại hành trình của Bụt, chúng con thấy được hình ảnh của một con người đầy khát khao tìm cầu chân lý. Dù lớn lên giữa cảnh giàu sang, đầy đủ mọi điều kiện vật chất, nhưng trái tim Người vẫn không nguôi trăn trở trước những nỗi khổ của kiếp người. Nhìn thấy cảnh sinh, lão, bệnh, tử, Người đã không quay lưng mà chọn cách đi vào sự thật của cuộc đời để tìm ra con đường thoát khổ cho chính mình và muôn loài.
Sự xuất gia của Bụt không phải là sự trốn tránh mà là một sự dấn thân sâu sắc. Người ra đi không phải để rời bỏ mà để trở về – trở về với tự tính sáng trong của mình, trở về với nguồn suối tuệ giác luôn có mặt trong trái tim mỗi người. Hành trình xuất gia ấy không chỉ dành cho một bậc vĩ nhân mà còn là một con đường mở ra cho tất cả chúng ta – những ai có đủ duyên lành để học và thực tập.
Hôm nay, chúng con dâng lên lòng biết ơn sâu sắc. Biết ơn Bụt đã có mặt trên cuộc đời này. Biết ơn Người đã can đảm dấn thân để tìm ra con đường chuyển hóa khổ đau. Biết ơn con đường xuất gia – không chỉ là rời bỏ một mái nhà vật chất, mà còn là sự xuất gia trong từng giây phút, nơi mỗi người đều có thể buông bỏ những vướng mắc, những lo âu, những vọng tưởng để trở về với giây phút hiện tại.
Trong ngày thiêng liêng này, chúng con nguyện thực tập bước những bước chân chánh niệm, nói những lời thương yêu và giữ gìn sự thực tập trong đời sống hằng ngày. Dù xuất gia hình tướng hay xuất gia trong tâm thức, chúng con cũng xin tiếp nối con đường của Bụt – con đường của hiểu biết và thương yêu, để ánh sáng từ bi tiếp tục lan tỏa trong cuộc đời.
Cung kính đảnh lễ Đức Bụt Thích Ca Mâu Ni – Vị thầy bản thệ của con!
Bhikkhu Pháp Chiếu